[GCATNC] Chương 10: Thăm con rể

Edit: Yuu

【Ninh Thu Thu: ??? Bình thường cô chính là mớm nước thế này??? 】

【Tinh Tinh: Oan uổng!!! Tôi là hộ lý đứng đắn, Ninh tiểu thư, cô không thể vô cớ hủy trong sạch của tôi, a aaaa 】

Ninh Thu Thu: “…”

Cô nương này bản tính diễn trò ngấm vào máu rồi. Hay do mỗi ngày phải đối mặt với người thực vật không thể nói, trầm mặc quá mà bạo phát?

【 Ninh Thu Thu: Tinh Tinh a, tôi giới thiệu một nhãn hiệu dầu gội cho cô làm người đại diện, tôi cảm thấy cô cực kỳ thích hợp 】

【 Tinh Tinh: Ôi? Thật vậy chăng, tôi cũng có thể chứ, nhãn hiệu gì vậy?】

【 Ninh Thu Thu: Đế hoa tú. 】

【 Tinh Tinh: Cái nhãn hiệu này tôi biết, tôi gội qua. Ninh tiểu thư, cô thật sự muốn giới thiệu qua làm đại diện sao, thật kích động a a a. 】

Ninh Thu Thu: “…”

Chuyện bi thương nhất trên thế giới chính là ngươi đang đùa, mà người khác không biết ngươi đang đùa.

Bỏ việc giao lưu với cô nàng Tinh Tinh có bộ não khác hẳn với người thường, Ninh Thu Thu quay trở lại vấn đề mớm nước, miệng đối miệng chắc chắn không được, cô không có tinh thần hy sinh đó.

Có điều chủ ý của Tinh Tinh lại cho cô linh cảm, vì thế cô trở lại phòng của mình, trong tủ lạnh nhỏ bày một tỏ chứa ống hút, cầm một cái trở lại phòng Triển Thanh Việt.

“Triển tiên sinh, mặc dù có chút ghê nhưng tôi cũng vì cho anh tỉnh lại. Anh có biết một lá bùa này dưỡng thành không dễ dàng, lãng phí tiền là không được, anh chấp nhận đi nha.”

Ninh Thu Thu nói với người vô tri giác trên người, sau đó bưng cốc nước phép, ngậm một ngụm trong miệng rồi ngậm một đầuống hút vào trong miệng mình, đầu kìa cắm vào miệng Triển Thanh Việt, cẩn thận đưa nước theo ống hút qua miệng anh.

Lần này Triển Thanh Việt rốt cục không nhả ra.

Ninh Thu Thu thở dài nhẹ nhõm, đưa từng chút nước qua.

Tuy ngăn cách bởi một cái ống hút, nhưng khoảng cách hai người vẫn rất gần, Ninh Thu Thu có thể cảm nhận được hô hấp ấm áp của Triển Thanh Việt phả vào mũi mình, khiến mặt cô đỏ lên.

Khó khăn lắm mới cho uống xong nước bùa, trên mặt Ninh Thu Thu hiện lên một tầng mồ hôi, cô lấy tay áo lau qua quít, tự thấy mình rất có tinh thần cống hiến.

“Mau mau tỉnh dậy đi.” Ninh Thu Thu tựa như uy hiếp người trên giường, nói: “Bằng không vài ngày nữa chính miệng tôi sẽ cho anh uống nước bùa, buồn nôn chết anh!”

“…”

Triển Thanh Việt phàm là có một chút ý thức, phỏng chừng phải tỉnh lại bóp chết cô.

Cùng lúc đó, văn phòng chủ tịch HĐQT tập đoàn Trác Sâm.

Tống Kiều trợ lý chủ tịch nói: “Vừa rồi An tổng bên nhà đầu tư Hâm ĐỈnh Ảnh thị gọi điện thoại tớ, nói Tôn đạo nhận được điện thoại của người đại diện nghệ sĩ tên Ninh Thu Thu, nói là phía bên ngài sắp xếp cô ta diễn vai nữ hai “Phiêu diêu”, đặc biệt để cho tôi xác nhận lại với ngài một phen.”

Tay Triển Thanh Viễn đang lật tài liệu bỗng ngừng lại; “Ninh Thu Thu?”

“Vâng.”

Lại là cô, Triển Thanh Viễn hỏi: “Cô ấy nói như thế nào?”

“Nguyên lời bên Tôn đạo là: Cô chính là nữ hai tổng giám bên đầu tư lựa chọn, nếu ông không tin có thể gọi điện thoại hỏi ngài xác nhận.”

Da mặt cũng đủ dày, Triển Thanh Viễn nhíu mày, cô trái lại thực không coi mình là người ngoài.

“Vậy…bên phía ta trực tiếp cự tuyệt?” Tống Kiều tùy mặt gửi lời, hỏi.

ANh ta làm “tổng quản đại nội” của Triển Thanh Viễn, cũng biết một chút việc tư của sếp, tỷ như thiên kim Ninh gia theo đuổi Triển Thanh Viễn, yêu chết đi sống lại. Anh ta là người biết chuyện, hơn nữa thường xuyên bị lôi ra làm tấm gỗ chắn, giúp Triển Thanh Viễn cự tuyệt Ninh Thu Thu.

Nhưng hình như sau khi Triển Thanh Viễn qua lại cùng Quý tiểu thư, Ninh Thu Thu không tới phiền hắn nữa. Tống Kiều cho rằng Ninh Thu Thu hết hy vọng rồi, không nghĩ tới đối phương chỉ là tạm thời ngừng. Cô ấy hiện tại muốn diễn nữ hai, rõ ràng là định làm khó dễ Quý Vi Lương.

Bộ phim truyền hình này, bao gồm cả chuyện Hâm Đỉnh ảnh thị đầu tư đều là Tống Kiều một tay phụ trách, cho nên anh ta biết bộ phim này không phải đại chế tác, nhưng đội ngũ chế tác, dàn diễn viên đều tiêu tốn rất nhiều tâm tư, có thể nói là vì nâng Quý Vi Lương mà hạ đủ vốn.

Không nói tới mục đích của Ninh Thu Thu, cô ấy biết diễn xuất? Xác định không phải đến đập phá phim trường?

“Từ chối?” Triển Thanh Viễn cười khẽ. Cô hiện tại tự xưng là chị dâu hắn, cộng thêm có ông nội làm chỗ dựa nhưng lại coi mình là rễ hành. Sở dĩ dám để Tôn đạo diễn gọi điện thoại đến hỏi hắn rõ ràng là biết hắn không thể cự tuyệt.

Ngay từ đầu Triển Thanh Viễn cho rằng, sở dĩ Ninh Thu Thu nguyện ý gả cho anh trai anh, trong đó chứa mấy phần mượn chuyện này tiếp cận anh . Sau đó hắn bị vả mặt. Ninh Thu Thu gả tới hơn nửa tháng, ngay cả liếc mắt nhìn hắn cũng chưa được mấy lần, ngược lại nghe quản gia nói, Ninh Thu Thu rất quan tâm anh trai anh. Cũng không biết là do vừa gả tới nên ra vẻ, hay là thật sự thích anh ấy.

Nhưng mà bất kể là loại nào, cũng đều không có quan hệ gì với hắn.

Hiện tại Ninh Thu Thu đã tự mình lôi kéo, Triển Thanh Viễn nói: “Không cần từ chối, cô ấy muốn thì cho đi.”

Ngược lại anh ta muốn nhìn xem, Ninh Thu Thu rốt cục muốn làm cái gì.

“Như vậy không ổn.. ” Tống Kiều nói: “Lỡ như diễn xuất của Ninh tiểu thư liên lụy bộ phim thì làm sao bây giờ?”

“Thế không phải rất tốt sao? ” Triển Thanh Viễn nhẹ mỉm cười:  “Cô ta và Vi Lương giống nhau đều không phải xuất thân chính quy, tuổi tác xấp xỉ, lại từng cùng tham gia một chương trình. Diễn xuất cô ta càng không tốt, không phải càng làm nổi bật diễn xuất xuất chúng của Vi Lương sao.”

Tống Kiều hiểu ý: “Tôi đã biết, ngài còn có phân phó gì khác không?”

“Ừm” Triển Thanh Viễn nghĩ nghĩ, nói: “Để Tôn đạo trước hôm khai máy sắp xếp thời gian, gọi các diễn viên tới tụ họp chút.”

“Được, tôi sẽ chuẩn bị.”

Ninh Thu Thu thành công nhận được trả lời của đoàn phim “Phiêu diêu”, xác nhận để cô diễn nữ hai.

Bởi vì bộ phim này chuẩn bị bấm máy, cô phải nắm chặt thời gian đọc kịch bản nghiên cứu tích cách nhân vật, như vậy mới đảm bảo khắc họa tốt nhất thần thái của nhân vật.

Cô để Cù Hoa cắt hết toàn bộ lịch trình sắp tới, chuyên tâm nghiên cứu kịch bản.

Sáng sớm, cô ăn xong bữa sáng, trong khi đang cầm tập kịch bản dày cộp tiếp tục tìm hiểu thì trong nhà bỗng có khách không mời.

“Mẹ.” Ninh Thu Thu Ninh Thu Thu đã lâu chưa gặp Ôn Linh, nhìn thấy bà bỗng chốc nảy sinh cảm giác thân thiết, “Sao mẹ lại tới đây?”

Ninh phu nhân tiếp nhận chén trà trong tay quản gia, nói: “Đương nhiên là đến thăm con, ông cụ Triển không có nhà à.?”

” Ông nội hôm nay ra ngoài rồi.” Ninh Thu Thu ngồi xuống bên cạnh Ôn Linh, quản gia biết điều tránh đi, lưu lại không gian cho hai người.

Ninh phu nhân đặt chén trà xuống, lôi kéo tay cô, vẻ mặt thân thiết nói: “Thời gian trước mẹ xem trên mạng đều nói về con, người nào người nấy nói rất khó nghe, vừa lo lắng cho con lại không dám nói lung tung, sợ gây phiền toái cho con. Hiện tại không có việc gì là tốt, rốt cục là tiểu tiện nhân nào làm sau lưng con?”

Ninh Thu Thu nghe giọng nói kích động sắc bén của bà, vẫn là cảm giác quen thuốc, cười nói: “Mẹ, chuyện nhỏ thôi, đừng lo lắng đừng lo lắng.”

“Không sao là được rồi.” Ôn Linh nói tới đây, giọng điệu lại không kìm được: “Hừ, những người đó cũng không nhìn xem con có bối cảnh gì, muốn đẩy ngã con hả, không tự xem bản thân có mấy phân lượng.”

“…” Ninh Thu Thu nói thầm, người ta thật sự không sợ bối cảnh của con.

Chưa kể, Ninh gia bọn họ có tiền thì có tiền, nhưng không phải làm gì cũng có thể đi ngang đâu!

Có điều cô không giải thích, chỉ nở nụ cười nói: “Đúng vậy, một chút tự hiểu lấy mình cũng không có.”

Ôn Linh thấy 2 mẹ con đứng cùng mặt trận, nội tâm thoải mái, đau lòng sờ sờ mặt cô, nói: “Nhìn xem con tới đây đã gầy thế này, bọn họ có đối tốt với con không, có ức hiếp con không?”

“Không có, bọn họ đối đãi con rất tốt, con ở đây cũng giống như nhà mình.” Ông cụ Triển quả thật không bạc đãi cô, thậm chí còn thấy thẹn với cô, khắp nơi đều chiếu cố, “Mẹ và ba thế nào, gần đây sức khỏe được chứ, công việc ba có thuận lợi hay không?”

Ninh Thu Thu suy nghĩ Ninh gia rất nhanh sẽ phá sản, đáng hận là cô biết rõ kết cục này, lại không có cách nào trợ giúp Ninh gia vượt qua cửa ai khó khăn, đối với chuyện trên thương trường, cô ngu dốt không biết gì cả.

Công ty Ninh gia hiện tại chính là một cây cầu bị kiến đục rỗng, cô biết rõ nó sẽ sập nhưng bất lực không có cách sửa chữa, chỉ có thể nhắc nhở Ninh phụ lưu tâm công việc nhiều hơn.

Ôn Linh nói: “Hai người chúng ta còn có thể như nào, vẫn trôi qua như vậy. Chuyện công việc của ba con ta cũng không hiểu, nhìn tâm trạng ông ấy gần đây, hẳn là vẫn như cũ.”

“Mẹ, bùa khai vận này đưa cho ba để ba mang bên người, có thể phù hộ sự nghiệp của ba suôn sẻ.”

Lá bùa này một trong hai lá bùa cô dưỡng thành, bùa khai vận có công hiệu giải tai họa, gạt bỏ tiểu nhân, chiêu tài hưởng phúc, dùng để đổi vận vận khí của người mang nó, nên là cũng có trợ giúp nhất định đối với sự nghiệp của ba Ninh.

Thời gian này tâm tư của cô đều nghĩ làm thế nào sử dụng bùa chú trợ giúp Ninh gia hóa giải tai họa và để cho Triển Thanh Việt tỉnh lại, cho nên bùa cũng đều ưu tiên phương diện này, không thể bảo chứng hiểu quả, nhưng có còn hơn không.

“Đứa nhỏ này, sao mà đột nhiên trở nên tin những thứ này rồi.” Ninh phu nhân ngoài miệng nó vậy nhưng vẫn cất lá bùa kia vào trong túi. Bà nhớ rõ trước kia Ninh Thu Thu không tin quỷ thần một chút nào, đôi khi bà vái Phật cầu bồ tát, con bé này còn nói bà càn rỡ mê tín.

Khụ khụ, Ninh Thu Thu không có cách nào giải thích với bà con gái của ngài đã đổi thành người khác, đành phải nói nhảm: “Chỉ cần thành tâm thì sẽ được đền đáp, chung quy có cái tín ngưỡng, tựa như con tin thầy bói nói xung hỉ có thể khiến anh Thanh Việt tỉnh lại, nếu không con đã không tự làm khổ mình.”

Ninh phu nhân gật gật đầu, dường như bị thuyết phục, lại hỏi: “Con thực sự thích  Triển Thanh Việt?”

Trước bà cho rằng mục đích Ninh Thu Thu gả qua là vì Triển Thanh Viễn, nhưng nhìn tình hướng trước mắt thì không giống vậy. Thỉnh thoảng bà có gọi điện thoại hoặc video call với Ninh Thu Thu, dăm ba câu cũng chỉ có Triển Thanh Việt, giống như đã không nhớ rõ người nào là Triển Thanh Viễn rồi.

“Đương nhiên rồi, nếu không thì con gả cho anh ấy làm chi.” Ninh Thu Thu đứng dậy, “Đi, mẹ, con dẫn mẹ đi xem anh Thanh Việt.”

Mẹ con hai người lên lầu ba, Ninh phu nhân vốn không quen Triển Thanh Việt, cũng chưa gặp qua anh. Sau khi anh xảy ra chuyện thì hoàn toàn chưa gặp, chỉ có sau khi Ninh Thu Thu gả tới đây nhìn qua video 2 lần.

Hiện giờ nhìn thấy người thực, Ninh phu nhân không khỏi nhìn nhiều thêm:  “Đều đã tiều tụy thành như vậy, lúc trước nó là đương gia Triển gia oai phong cỡ nào. Lúc ấy mẹ còn nghĩ về sau con gả cho Triển Thanh Viễn có thể bị nó ức hiếp hay không, không nghĩ tới vận mệnh trêu ngươi a.”

Ninh Thu Thu thuận miệng nói: “Vậy chờ anh ấy tỉnh lại, chúng ta có thể ăn hiếp Quý Vi Lương một phen.”

“Con hồ ly tinh kia, nhìn đã biết không phải dễ bắt nạt, con phải cận thận nó. Loại hồ mị tử này giỏi nhất thổi gió bên gối đàn ông, để Thanh Viễn đối phó con.” Vừa nói đến nữ chính, giọng điệu Ninh phu nhân trở nên chanh chua.

“…. Yên tâm đi mẹ, con cũng phải dạng dễ ức hiếp.” Kỳ thật Ninh Thu Thu rất muốn nói mẹ xem phim truyền hình nhiều quá rồi.

Ninh phu nhân gật gật đầu, sau đó lại nghĩ đến một vấn đề, lo lắng nói: “Thanh Việt tỉnh rồi, thật sự sẽ thích con sao?”

“Sẽ a, làm sao mẹ suốt ngày quan tâm nhiều thứ như vậy, mệt chết đi.”

“Mẹ con không phải vì con sao, con ranh này.” Ninh phu nhân chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói, tròng mắt xoay một vòng, lại có chủ ý:  “Mẹ nghe nói người thực vật cũng có thể làm chuyện đó, không bằng con ra tay trước chiếm lợi trước ăn sạch nó, như vậy nó phải phụ trách với con rồi.”

Ninh Thu Thu: “…”

Đây không phải xem nhiều phim truyền hình, đây là ngộ độc phim cẩu huyết rồi.

 

 

Đăng bởi Yuu

Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ truyện Yuu edit, hãy like, chia sẻ hoặc bình luận nếu bạn thích để tăng động lực cho mình nhé ❤ Ký tên: Mama của Cai Xu Kun ❤❤