[GCATNC] Chương 1: Xuyên sách

Edit: Yuu

“Kéttttt…..”

Cùng với tiếng phanh xe chói tai vang lên, Ninh Thu Thu cảm giác cơ thể của mình đột nhiên nghiêng về trước, trán theo đó đụng tới một vật thể nhỏ mềm, không đau nhưng khiến đầu óc cô quay cuồng một hồi, mãi đến khi có tiếng người nói chuyện mới kéo cô ra từ trong bóng tối.

“Lão Lý, ông làm cái trò gì vậy, muốn mưu sát chúng tôi sao?” Đây là giọng nói bén nhọn của một người phụ nữ.

“Xin lỗi bà chủ”, giọng áy náy của một người đàn ông truyền đến, “Phía trước đột nhiên xuất hiện đứa con nít, tôi chỉ muốn phanh gấp thôi, ngài và tiểu thư không có việc gì chứ.”

“Đứa nhỏ trời đánh, làm ta sợ muốn chết,” người phụ nữ vỗ ngực mắng một câu, sau đó thấy đầu Ninh Thu Thu vẫn chúi xuống, hoảng sợ, cuống quít đưa tay đong đưa bả vai cô, “Thu Thu con không sao chứ?”

“Không sao,” Ninh Thu Thu ngẩng đầu, nhìn người phụ nữ xa hoa phong thái trước mặt, liếc mắt một cái: “Không có gì đáng ngại.”

“Vậy là tốt rồi.” Người phụ nữ ý bảo lão Lý tiếp tục lái xe, lại duỗi tay vén những sợi tóc rơi xuống của cô ra sau tai, lộ ra gương mặt xinh đẹp, người phụ nữ cười tít mắt nói: “Hôm nay Thu Thu nhà chúng ta xinh đẹp như vậy, nhất định có thể khiến Thanh Viễn say mê thần hồn điên đảo tìm không thấy Bắc.”

Ninh Thu Thu: “…”

Cô là hồ ly tinh mị lực lớn như vậy sao.

Không đợi cô nói chuyện, người phụ nữ lại kỳ quái nói: “Cho tức chết đám người kia, xem bọn họ còn dám không biết xấu hổ dán lên người Thanh Viễn không.”

Lúc này Ninh Thu Thu không biết nên nói tiếp như thế nào.

Bởi vì vừa mới trong nháy mắt đó, thân xác của cô đổi người.

Cô…lại xuyên không rồi.

Vì cớ gì nói xuyên là xuyên chứ. Trước đây cô đã trải qua một lần, từ một thị dân tốt bụng thế kỉ 21, xuyên thành đệ tử môn hạ nào đấy tầm thường không có chí tiến thủ ở thế giới tu chân. Cũng bởi vì tư chất bình thường, cô chỉ có thể ở nơi đó cần cù chăm chỉ học vẽ bùa chú 7 năm, khó khăn lắm trên phương diện vẽ bùa hơi có chút thành tựu thì cô lại xuyên qua @@

Vừa trong nháy mắt đó tiếp thu lượng tin tức khổng lồ cho thấy, cô hiện đang xuyên vào một quyển tiểu thuyết.

Tiếc nuối đó là, cô vẫn không có vầng sáng hộ thể để có số làm nữ chính, mà chỉ là một nữ phụ qua đường nào đấy trong sách thôi.

Mà nữ phụ này chính là kiểu nhân vật tiểu thư giàu có điêu ngoa thường làm cho người ta hận nghiến răng nghiến lợi, lớn lên cùng nam chính, tự nhận là thanh mai trúc mã, sở thích cắt ngang tình cảm của nam nữ chính đấy, cũng chính là Ninh Thu Thu “bản tôn” đây.

Trong sách, vì để cùng một chỗ với nam chính mà cô không từ thủ đoạn, cậy trong nhà có tiền, thích làm gì thì làm, ba phen mấy bận kiếm chuyện với nữ chính.

Đợi đồng chí Ninh Thu Thu tận tùy tìm đường chết vài lần, nam nữ chính đủ exp tình cảm (kinh nghiệm) lên cấp, nhà cô liền phá sản, mắc nợ ngàn vạn. Vì trả nợ, cô không thể không gả cho một ông già hoa tâm lại thích ngược đãi, kết thúc thê thảm.

Loại tình tiết này đặt trong tiểu thuyết khiến người đọc sảng khoái, nhưng chính mình xuyên thành kiểu người kia, cũng thật quá vi diệu rồi.

Bọn họ hiện tại đang đi tham gia thọ yến của ông nội nam chính, cũng là Triển Thanh Viễn, đây lại là một trong hành trình phát phiếu cơm của nữ phụ.

Bởi vì buổi thọ yến này, nam chính mang theo nữ chính, Ninh Thu Thu sinh lòng ghen tị tức đến thổ huyết. Thừa dịp không ai chú ý chặn đường nữ chính, nói cho nữ chính biết cô ta và nam chính sớm có hôn ước, trong nhà nam chính cũng sẽ không để cho loại con gái môn không đăng hộ không đối vào cửa, bảo cái loại vịt con xấu xí muốn làm thiên nga như nữ chính sớm cút đi.

Bởi vì thái độ Ninh Thu Thu quá mức hung hãn ngang ngược, lại còn vũ nhục nhân cách nữ chính, tát nữ chính một cái ngay tại chỗ.

Nữ chính bị đánh xong mang theo tâm trạng ấm ức không biết nam chính có hôn ước mà rời đi, dẫn theo một loạt kịch bản cẩu huyết phía sau, nam chính và nữ chính anh truy em đuổi, em nghe anh giải thích, em không nghe em không muốn nghe, mệt thực sự.

Mà cái gọi là hôn ước, kỳ thật là ông nội nam chính và ông nội Ninh Thu Thu lúc bọn họ vẫn còn trong bụng, một câu nói đùa cho hai tiểu oa oa kết thiết mà thôi….

“Thu Thu, con có nghe mẹ nói chuyện không đấy!” Thấy cô không nói lời nào, người phụ nữ bên cạnh cao giọng nói.

Ninh Thu Thu bị tiếng nói sắc bén của bà kéo ra khỏi mạch suy nghĩ, nhìn người phụ nữ “tiêm toan khắc bạc tương” (người có tướng mạo cay nghiệt chanh chua) điển hình trước mặt, tâm tình phức tạp.

Người phụ nữ trước mặt, cũng chính là mẹ của Ninh Thu Thu – Ôn Linh nữ sĩ, và phần đông mẹ của nữ phụ ác độc đều cùng một dạng ác độc và không đầu óc, điển hình của đồng đội heo.

“Ta…” Ninh Thu Thu nói đến bên miệng, cưỡng ép nuốt trở về, đổi thành hình thức nói chuyện của người hiện đại, “Vừa rồi kinh hãi quá độ, có phần không thoải mái.”

Cô cần một chút thời gian tiêu hóa lượng tin tức khổng lồ này.

Ôn Linh thấy cô sắc mặt cứng ngắc, đau lòng nói: “Vậy con nghỉ ngơi một hồi, đến chỗ mẹ gọi con.”

“Vâng.”

Thấy người trước mắt vẻ mặt quan tâm, trong lòng Ninh Thu Thu tràn ngập áy náy, không có biện pháp nói cho đối phương biết cái thân xác trước mặt bà đã đổi linh hồn rồi.

Xe rất nhanh đến địa điểm, bởi vì không phải chính thọ, ông cụ Triển tuổi tác lại lớn, cho nên lần này thọ yến tổ chức ở ngay tại đại trạch Triển gia, cũng chỉ mời một chút họ hàng, bạn tốt và thế gia gần gũi, đãi mấy bàn tiệc, không khác gia yến lắm.

Lúc đó nam nữ chính còn chưa xuất hiện, Ninh Thu Thu cùng với Ôn Linh đi bái chúc ông cụ Triển, lấy cớ thân thể không thoải mái để muốn nghỉ ngơi một chút, ông cụ Triển tiện để quản gia thu xếp cho cô căn phòng nghỉ ngơi.

Ôn Linh bị hội chị em của bà gọi đi, Ninh Thu Thu chỉ có thể ngẩn ngơ ngồi chờ một mình.

“Khách phòng lầu 2 đều đã đầy, Ninh tiểu thư, tôi mang ngài đi khách phòng lầu ba,” Quản gia nho nhã lễ độ nói với cô, “Có điều lầu ba còn phiền Ninh tiểu thư nhẹ giọng chút, có người đang nghỉ ngơi.”

“Được, làm phiền.” Ninh Thu Thu nói.

Quản gia dẫn cô lên khách phòng lầu ba, liền vội vàng rời đi.

Ninh Thu Thu ngồi xếp bằng chân trên giường, nhắm mắt ngưng thần, lại mơ hồ cảm thụ không có linh khí chung quanh.

… Nói cách khác, thế giới này không có biện pháp tu luyện.

Khi còn tại tu chân giới, mặc dù cô tư chất bình thường, nhưng người trong thế giới tu chân, dù là bác gái bán đồ ăn ven đường đều cũng có luyện khí cảnh giới. Cô dầu gì cũng là đệ tử tu chân môn hạ, dù kém cỏi như nào, cũng có thể mượn các loại tài nguyên môn phái, kiến tạo cơ sở, không đến mức ra khỏi cửa đã bị tiểu linh thú bên ngoài cắn chết thì xấu hổ.

“Cho ta thân phận nữ phụ ác độc thì thôi, tốt xấu cho ta bàn tay vàng đi mà.” Ninh Thu Thu có phần ủ rũ suy nghĩ.

Khó chịu quá đê!

Nhưng mà cô còn có tuyệt kỹ – vẽ bùa. Ở tu chân giới, bùa chú chẳng những có thể trừ tà trừ ma, còn có thể gia tăng sức chiến đấu và tiến trình tu luyện của tu luyện giả, nó đã trở thành vũ khí bén nhọn nhất, cũng trở thành phương tiện hỗ trợ tốt nhất. Họa phù sư hay luyện dược sư, đúc khí sư đỉnh cấp đều giống nhau, là nhân tài các mà các môn phái tu tiên không thể thiếu cùng nhất định phải tranh giành. Hàng năm tu chân giới có vô số sự kiện đổ máu mà nguyên nhân dẫn tới nó là vì cướp đoạt người tài.

Cũng không biết bùa chú cô vẽ ở thế giới này có tác dụng hay không, đáng tiếc trước mắt không có lá bùa bút mực, không thể thực hành tại chỗ.

Tu luyện ở thế giới này khả năng là không lớn, chỉ mong vẽ bùa còn có thể dùng một chút, cho dù uy lực giảm đi cũng không vấn đề. Đây là thế giới người phàm, một tấm bùa bình án bảo vệ người suôn sẻ cũng có thể bán được giá tốt rồi.

Không sai, bán kiếm tiền.

Làm một quỷ nghèo ở tu chân giới 7 năm, tiên môn kia của bọn họ thật sự quá nghèo, một đám người trên dưới toàn quỷ đầu thai, mục đích lúc ban đầu Ninh Thu Thu học tập vẽ bùa, kỳ thật chính là kiếm tiền…

Chính là tục tằng như vậy đấy….

Trước mắt, cô tuy là thiên kim nhà giàu, đi BMW, nhưng không quá nửa năm nữa, nhà bọn họ phải nghênh đón sự kiện phá sản. Từ một phú bà biến thành phụ bà, cô chắc chắn không thể gả cho một lão già xấu xí để trả nợ. Cô đối với việc kinh doanh thương nghiệp gì đó dốt đặc cán mai, lại không có bàn tay vàng của nữ chính để có thể cứu lại xí nghiệp nhà mình, cho nên cô tất phải vạch một lối ra ngon ăn hơn.

Về phần nữ phụ là cô…

Bây giờ nam chính là người hay quỷ cô còn chẳng biết, đương nhiên không có khả năng vẫn đi theo tình tiết trong tác phẩm, vì anh ta mà ngu ngốc tìm đường chết, cản trở anh ta và nữ chính cùng một chỗ.

Mà quan hệ của cô và nữ chính, cũng không chỉ đơn giản là tình địch như vậy.

Trước đây, hai người cùng tham gia một tiết mục tuyển chọn thực tập sinh, nữ chính phương diện nào cũng cực kỳ ưu tú lại bị chiếm chỗ rớt hạng. Về sau nữ chính thám thính mọi cách mới biết được người tiếp chỗ của cô tên Ninh Thu Thu, bởi vì đối phương có tiền, mua chuộc tổ tiết mục thay danh ngạch của cô.

Nữ chính vô cùng phẫn nộ, nhưng cô ta chỉ là một người dân nhỏ bé, không có bất luận cách gì đối đầu được với Ninh Thu Thu. Có điều cô ta lại nghe được Ninh Thu Thu có người trong lòng đặc biệt, người kia là Triển Thanh Viễn, gia chủ Triển gia danh tiếng lẫy lừng.

Vì trả thù nữ phụ, nữ chính đi quyến rũ nam chính…

Sau đó cốt truyện máu chó của tiểu thuyết chính thức mở ra…

Trước khi có nữ chính, nam chính đối đãi Ninh Thu Thu cũng không coi là quá kém. Anh ta một lòng với sự nghiệp, hai nhà môn đăng hộ đối, anh ta cũng không chán ghét Ninh Thu Thu. Nếu hai nhà Triển, Ninh đám hỏi, quả thật càng trợ giúp lớn đối với sự nghiệp của anh ta. Trong mắt thương nhân coi hôn nhân như thương phẩm, cuộc hôn nhân này anh ta không có lý do cự tuyệt.

Nếu không phải chân ái xuất hiện mà nói…

Theo Ninh Thu Thu thấy, chuyện nguyên chủ đánh rớt danh ngạch con gái nhà người ta tất nhiên không đúng, nhưng nữ chính vì trả thù lại đoạt người nguyên chủ thích cũng quá đáng giận, phong thái nữ chính đâu rồi?!?

Nếu cô đã đoạt mất thân thể của nguyên chủ, lại trơ mắt nhìn nữ chính cướp đoạt người trong lòng của mình, gả nhà giàu có, thì có phần…

Không thể dễ dàng tiện nghi cô ta như vậy.

Như vậy, vấn đề chính là, cản trở bọn họ = tìm đường chết = phái phiếu cơm (*), không làm = thành toàn bọn họ = xin lỗi nguyên chủ…

(*) xem phim hay có câu là phát cơm, nghĩ là vai diễn đó off

Vậy… khiến nam chính hối hận không cưới nữ chính?! … sống tốt hơn nữ chính, bước cao hơn nữ chính, vĩnh viễn dẫm cô ta một cước, tức chết cô ta???

Được, quyết định vậy đi!

….

Giản lược, chải chuốt nội dung tiểu thuyết một lần, kết hợp với trí nhớ nguyên chủ lưu lại, Ninh Thu Thu đã hiểu được đại khái thế giới này. Rất nhanh thích ứng xuống, cô phải suy nghĩ một chuyện quan trọng hơn, tỷ như có thể thực hiện loại giả thiết mình muốn được không, không làm theo cốt truyện có bị trừng phạt ẩn gì không, bùa chú cô vẽ có dùng được không, và quy hoạch cụ thể tương lai.

Vậy thì hôm nay bắt đầu từ việc cho nữ chính một cái tát đi,

Nghĩ tới điều này, Ninh Thu Thu xuống giường mang giày xong xuôi, lại tới trước gương trang điểm lại, chờ khi nhìn thấy đại mỹ nữ trong gương còn có chút ngoài ý muốn. Nữ phụ này, có phải có phần quá đẹp rồi không.

Khác với miêu tả vẻ đẹp yêu mị của nữ chính trong tiểu thuyết, Ninh Thu Thu là thuộc kiểu con gái đẹp ngọt ngào, phối với váy áo màu hồng trang điểm nhẹ nhàng, nhìn vô cùng thanh tuần đáng yêu, cảm giác thiếu nữ mười phần.

Dù cho dưới chân mang giày cao gót thủ công gắn đá lấp lánh… Xuyên qua 7 năm đi giày đế bằng, cô đã lâu không đi giày cao gót rồi.

Trang điểm xong, chỉnh trang lại quần áo hơi lộn xộn, Ninh Thu Thu chuẩn bị xuống lầu.

Bởi vì đi giày cao gót, lên lầu không sao, xuống lầu thì… Ninh Thu Thu quyết định lựa chọn thang máy.

Cô đi đến cửa thang máy, thang máy vừa vặn đến, cửa mở ra, khi cô đang muốn đi vào trong, một người đàn ông đẩy xe lăn từ trong thang máy xuất hiện, bởi vì không chuẩn bị tinh thần là có người, Ninh Thu Thu liên tiếp bị dọa người nhảy dựng.

Người đàn ông đẩy xe lăn dường như cũng không dự đoán được sẽ có người, ánh mắt anh ta hơi trầm xuống nhìn Ninh Thu Thu, sau đó lễ phép cười cười với cô: “Dọa đến cô rồi, Ninh tiểu thư.”

“Không sao.” Ninh Thu Thu nói xong, lúc này lời định nói bỗng im bặt.

Lực chú ý của cô toàn bộ ở trên xe lăn.

Ngồi trên xe lăn có….. Người đàn ông hai mắt nhắm nghiền.

Người đàn ông kia đối với Ninh Thu Thu từng gặp qua vô số người, bề ngoài thuộc loại trác tuyệt. Có điều thân thể người đàn ông dường như không quá khỏe mạnh, mặt mũi gầy gò, sắc mặt trắng xanh là không khỏe mạnh, lẳng lặng tựa vào xe lăn nhắm mắt, giống như một người đẹp ốm yếu đang ngủ.

Ninh Thu Thu không phải bị khuôn mặt đẹp của đối phương khuynh đảo, mà là dựa vào kinh nghiệm họa phù sư nhiều năm của cô, liếc mắt một cái nhìn ra người đẹp bị bệnh này, là thuộc thể chết “phù đỉnh” hiếm thấy!

Cái gọi là phù đỉnh, chính là dùng để dưỡng bùa, sau khi vẽ bùa xong, không hề tính thành phẩm mà còn cần tiến hành dưỡng bùa. Ninh Thu Thu dưỡng bùa cơ bản là tiến hành trong trận dưỡng bùa, mượn dùng linh khí trời đất để bảo dưỡng lá bùa, cũng có vài người tàn nhẫn một chút thì nhốt người thật vào bùa trận, hấp thu nguyên khí cơ thể người để dưỡng bùa. Ngày bùa dưỡng thành, người kia cũng bị hút khô chết thẳng cẳng rồi.

Nhưng còn có một loại, giống như vật người trước mắt. Bọn họ chính là bùa dưỡng trận tự nhiên, bọn họ trời sinh thích hợp để dưỡng bùa, có phần giống hình thức sinh vật cộng sinh cùng lơị, người dưỡng bùa, bùa dưỡng người.

“Ninh tiểu thư, làm phiền cho tôi qua một chút.”

Ninh Thu Thu còn đang chảy nước miếng với người ta, người đàn ông đẩy xe lăn mở miệng nói—- cô che ở trước xe lăn người ta rồi.

“A…”

Ninh Thu Thu có phần không nỡ tránh ra, để bọn họ đia qua, ánh mắt theo sát bóng lưng rời đi của họ, hai mắt tỏa sáng.

Hiện tại cô nhìn người đẹp bị bệnh kia, giống như đang nhìn một tòa bảo tàng di động, hận không thể đi lên đoạt vác hắn về nhà.

Đăng bởi Yuu

Cảm ơn mọi người đã theo dõi và ủng hộ truyện Yuu edit, hãy like, chia sẻ hoặc bình luận nếu bạn thích để tăng động lực cho mình nhé ❤ Ký tên: Mama của Cai Xu Kun ❤❤